Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors

Gả Cho Thế Tử Bệnh Tật

Một đạo thánh chỉ đã đem đệ nhất mỹ nhân thành Biện Kinh, Liễu Ngân Tuyết, chỉ hôn cho Thế tử phủ Kỳ vương bệnh tật cả năm nằm trên giường sống dở chết dở.

Người đời truyền nhau rằng Thế tử bộ dạng xấu xí, võ công cực cao, giết người không chớp mắt, trong viện không chỉ dưỡng vô số tiểu thiếp cùng trắc phi, mà còn có cả hai tiểu quan tuấn mỹ. Mọi người đều nói hắn vì trầm mê tửu sắc nên cơ thể mục ruỗng, bệnh tật triền miên chỉ có thể nằm trên giường.

Mỹ nhân tài đức dịu dàng như Liễu Ngân Tuyết thế nhưng phải gả cho người như vậy, mọi người đều thở dài thườn thượt, thật sự là trời cao đố kỵ hồng nhan, hồng nhan đương nhiên bạc mệnh.

Nhưng mà, sau đó —

Liễu Ngân Tuyết đem Kỳ vương phủ làm cho chướng khí mù mịt, gà chó không yên.

Mọi người: “Chúng ta có lẽ chưa hiểu hết về Liễu Ngân Tuyết dịu dàng hiền thục.”

Lại sau đó –

Những kẻ chờ xem Liễu Ngân Tuyết bị Thế tử Kỳ vương tra tấn ngày đêm, lại chỉ thấy nàng được Thế tử nâng trên tay mà cưng chiều.

Mà nữ nhân nào đó lại bi phẫn lên án: “Lâu Duẫn, lúc trước ngươi nói thế nào? Ngươi nói tuyệt đối sẽ không yêu nàng ta!”

Lâu Duẫn: “Tâm ta không nghe lời, ta chính là cứ thế mà yêu.”

Lâu Duẫn đời này, trước khi yêu Liễu Ngân Tuyết là cẩu nam nhân cặn bã, sau khi yêu Liễu Ngân Tuyết, cuồng vọng ngạo mạn đâu không thấy, chỉ thấy yêu đến mức hèn mọn, chỉ muốn làm nàng vui, trăm phương nghìn kế khiến nàng thích mình, chỉ muốn đem nàng dính chặt bên người, không mưu cầu gì thêm.

Chỉ mong nàng có thể an an ổn ổn mà lưu lại bên người hắn, đời đời kiếp kiếp, không rời không tiêu tan.

Vương Phi Của Ta Là Cọp Mẹ

Tác giả: Ngữ Tuyết

Thể loại: Truyện Nữ Cường, Ngôn Tình, Truyện Cung Đấu

Giới thiệu:

Nàng – Lăng Dương Sở Lan là con gái độc nhất của Lăng thừa tướng, nàng từ nhỏ được phụ mẫu cưng chiều, tính tình bướng bỉnh chẳng biết sợ là gì. Là một đại phu nhưng nàng lại thích chế độc dược, luyện võ công. Với giấc mơ đại náo giang hồ nàng trốn ra khỏi phủ nhưng không ngờ lại vô tình chọc trúng Minh Vương gia, nàng trốn hắn đuổi cuối cùng một đạo thánh chỉ khiến nàng phải gả cho hắn làm Vương phi. Nàng không cam tâm nên nhiều lần tìm cách trốn khỏi vương phủ nhưng hắn lại như cái đuôi bám lấy nàng, nàng tức giận hỏi hắn

– Ngươi tại sao lại cứ bám lấy ta không buông như vậy

– Đơn giản thôi, bởi vì nàng là thê tử của ta, cho dù nàng có đi đến chân trời góc bể, vi phu cũng sẽ tìm được nàng.

Nam Sơn Ca – Cappuccinoky

Ta không muốn tiến cung.

Ta biết rõ Thái phi có ý tứ gì, bà chỉ muốn tân đế lấy ta mà thôi.

Khi tiên hoàng còn tại thế, Thái phi rất được sủng ái, ăn mặc đều là thứ tốt nhất. Dù có là thứ mới lạ đến đâu, chỉ cần là bà ấy thích thì sẽ không bao giờ rơi vào tay người khác. Tuy nhiên, tất cả những thứ này đều là do tiên đế hoang dâm vô độ, bỏ bê triều chính mà có.

Thái phi sinh được một hoàng tử, hắn ta lợi dụng thời điểm hỗn loạn sau cái chết của tiên đế để tạo phản, bị tân đế chặt đầu ở Huyền Vũ môn.

Thái phi Chu thị sinh ra trong một gia tộc hiển hách tại Kinh đô. Bách tính đồn rằng: “Chu thị nếu không có thừa tướng thì nhất định sẽ có phi vị”.

Chỉ là đến thời của vị Thái phi này, do tạo phản thất bại nên Chu thị buộc phải rút lui khỏi triều chính. Thái phi hiểu rõ đạo lý “để cho rừng còn xanh, sợ gì không củi đốt” (Giữ được cái gốc, phần căn bản, thì mọi việc sẽ tốt).

Bà ấy xin đi canh giữ lăng mộ của cố hoàng đế, không cần bất kỳ kẻ hầu người hạ nào, chỉ đưa ra một yêu cầu, đó là Kim Lăng Chu thị phải gửi tới một nữ nhi cùng bà canh giữ lăng mộ.

Kim Lăng Chu gia không so được với Chu gia tại Kinh thành, hai nhà đã phân ra mấy trăm năm. Kim Lăng Chu gia luôn ở phía nam, sống một cuộc sống tự do và nhàn tản. Dù không giàu có và quyền quý bằng Chu gia ở kinh đô, nhưng cả gia tộc vẫn luôn hài lòng với cuộc sống thảnh thơi như vậy.

Vì thế, khi ý chỉ của Thái phi truyền đến Kim Lăng, mẫu thân đã khóc nức nở mang ta đến gặp tổ phụ.

Tổ phụ nói với ta rằng: “Nhược Nhược là đứa trẻ thông minh nhất trong đám tiểu bối. Ông có lỗi với Nhược Nhược, ông không thể bảo vệ được cho con.”

Lúc đó ta cái hiểu cái không, tất cả mọi buồn phiền đều đến từ việc sắp phải xa gia đình.

Tổ phụ cuối cùng nói với ta rằng toàn bộ Chu gia ở Kim Lăng đều có lỗi với Nhược Nhược, Nhược Nhược muốn làm gì thì làm nấy, tổ phụ vô dụng không thể giúp Nhược Nhược thoát ra ngoài, Nhược Nhược phải nhớ kỹ, sau này Kim Lăng Chu gia là vinh hay nhục đều là số mệnh, không liên quan gì đến Nhược Nhược.

Năm đó ta mới 9 tuổi, ngoài học được từ mẫu hậu tài đánh đàn và theo phụ thân học chữ, ta luôn thích chạy ra ngoài thả diều với ca ca và bí mật cùng muội muội dùng trộm phấn trang điểm của mẫu thân.

Năm 9 tuổi ấy biệt ly, ta và họ đã 6 năm không gặp lại.

Thái phi đối xử với ta rất tử tế, dạy dỗ ta nhiều điều.

Ngoài thơ ca và lễ nghĩa, Thái phi còn dạy ta cách một nữ tử đi đứng, nói chuyện và cách làm lay động lòng người.

Ý tứ của Thái phi rất rõ ràng, bà cũng không bao giờ giấu ta mục đích của mình. Ngày qua ngày bà đều nói với ta rằng nếu phụ thân và ca ca ta có thể bước vào tiền đường thì sẽ phong quang vô hạn tới mức nào, và nếu ta có thể làm hài lòng tân đế thì cuộc sống của ta sẽ khiến cho bao người ghen tị đỏ mắt.

Mấy ngày này, Thái phi dạy dỗ ta càng ngày càng thường xuyên, ta biết rốt cục ngày này đã đến.

Tân đế lên ngôi năm thứ sáu, ta cùng Thái phi tiến cung.

Năm đó ta 15 tuổi.

Thái phi nói, tân đế khi đó 21 tuổi.

Tên hắn là Triệu Kỳ, năm 15 tuổi thống lĩnh thiên hạ.

Năm ấy xã hội biến động, biên giới loạn lạc, nhân dân rất bất mãn. Hắn bắt tay vào cải cách, gửi những thân tín của mình đến biên cương…

Tại vị năm thứ 5, hắn đã đưa đất nước trở lại thời hoàng kim như thập kỉ trước.

Thái phi chọn thời điểm vào năm thứ 6 tân đế đăng cơ để hồi cung, trong ngoài không có vấn đề gì lớn, hậu cung cũng chưa có người. Tính toán của Thái phi rất tốt.

A đúng rồi, sinh mẫu của hoàng đế, cựu hoàng hậu và hiện tại là thái hậu, cũng ở trong hậu cung.

Lúc hoàng đế đón Thái phi tiến cung, ta luôn cúi thấp đầu.

Cuối cùng khi hắn rời đi, ta lén ngẩng đầu nhìn lên.

Cuối cùng khi hắn rời đi, ta lén ngẩng đầu nhìn lên.

“Trông thật đẹp” ta nghĩ thầm.



Thập Niên 80 – Nhật Ký Nghịch Tập Của Nữ Phụ Ác Độc

Tác giả Tiết Định Ngạc Gia Lí Đích Miêu – Mỗi cuốn tiểu thuyết luôn có một nữ phụ trung niên ích kỷ, tính toán chi li, tham tài hám lợi, đanh đá hung hãn, thấy lợi quên nghĩa…

Lưu Đại Ngân chính là người như vậy, mãi cho tới một ngày một giấc mơ, bà ấy mới phát hiện ra mình là mẹ chồng ác độc trong một quyển sách, con dâu bà ấy là nữ chính xinh đẹp lương thiện.

Nữ chính lương thiện đến mức, vì em trai vào đại học, thậm chí còn trộm tiền phẫu thuật của con trai cho người ta.

Mùa đông khắc nghiệt, cháu trai nhỏ bà ấy yêu thương chết trên giường bệnh, bà ấy sống sờ sờ bị tức chết, chồng bà ấy tâm trạng buồn bực bệnh không dậy nổi, không lâu sau cũng qua đời. Con trai bị đả kích, đầu óc xảy ra vấn đề, cả ngày ngơ ngẩn, cháu trai lớn không ai quản giáo, sau khi lớn lên trở thành lưu manh.

Lưu Đại Ngân:… Con dâu lương thiện như vậy ai thích thì lấy đi!

Tiễn nữ chính đi rồi, Lưu Đại Ngân sắn tay áo, chuẩn bị dẫn theo cả nhà làm giàu! Chỉ là làm giàu trong niên đại này không dễ dàng!

Rất lâu về sau, nữ chính trong nguyên văn nhìn mẹ chồng trước đã trở thành phú bà gia tài bạc tỉ, ung dung phú quý, giống như còn trẻ hơn mình vài tuổi, trong lòng hối hận không thôi.

Tag: Nữ xứng, vả mặt, làm giàu.

Một câu tóm tắt: Nhật ký nghịch tập của nữ phụ trung niên

Hoàng Hậu Tô Đình

Tác giả: Dạ Bạch Vô Nha

Thể loại: Truyện Nữ Cường, Ngôn Tình, Truyện Cung Đấu

Giới thiệu:Đích nữ Tô Đình là con nhà tướng, nữ nhi nhưng không thua tu mi, có thế chinh chiến sa trường, một thân tài nghệ ai ai cũng phải nể phục.

Nhưng nàng sau này vẫn phải gả người, sinh con, thành Hiên vương phi, nàng cũng không còn ra ngoài chiến đấu, toàn tâm toàn ý giúp đỡ phu quân, chăm sóc, dạy dỗ con thơ.

Thế nhưng khi bước lên vương vị, thì phu quân nàng cũng đã thay đổi hoàn toàn.

Hài nhi không có, phu quân cũng chẳng còn yêu thương nàng, mỗi ngày đều bị cuống vào tranh đấu của hậu cung, nàng cảm thấy rất mệt mỏi đau khổ.

Tô Đình nàng không phải là bao cỏ, khi cần thì âu yếm, không cần thì quăng đi.

“Ta giúp chàng ngồi lên ngôi cao hoàng vị, chàng đổi cho ta một đời cô đơn lẻ bóng.”

“Ta không cần chức danh vô nghĩa đó, thứ ta mong cầu là một gia đình hạnh phúc.”

“Ngôi vị hoàng hậu, ta không cần.”

“Người đã vong tình thì đừng trách ta tàn nhẫn, những gì đã trao ta sẽ lấy lại không sót một thứ nào.”

Khế Ước Phò Mã

Giấc mộng lớn nhất của Cố Vân Cảnh chính là mỗi ngày xem sách thổi tiêu, làm người tiêu dao khoái hoạt. Tuy nhiên chưa kịp chuẩn bị, hoàng gia đã muốn gả công chúa cho nàng. Vì bảo trụ thân phận bí mật, Cố Vân Cảnh cự tuyệt Hoàng hậu đề nghị.

Làm nàng không tưởng được là Công chúa luôn thanh lãnh thế nhưng đặc biệt chung tình, cuộc hôn nhân này chết sống cự tuyệt không được. Đón dâu sau mới phát hiện cái gọi là chung tình chỉ là ngụy trang… 

Nội dung nhãn: nhà giàu thế gia, tình hữu độc chung, xuyên không, ngọt văn.

Diễn viên: Cố Vân Cảnh, Tiêu Mộ Tuyết ┃ phối hợp diễn: Đào Sách, Thượng Quan Hề Nhược, Khúc Phi Khanh, Tiêu Trạm ┃ cái khác: nhà giàu thế gia, sảng văn

Tác phẩm tóm tắt: Trấn viễn hầu thế tử Cố Vân Cảnh âm kém dương sai trở thành Tiêu quốc nữ Phò mã, trong quá trình ở chung cùng Công chúa hai bên dần dần nảy sinh tình yêu. Tại triều đình minh tranh ám đấu, kích lưu ám dũng, lạnh lẽo, tình yêu trong cơn hoạn nạn của họ càng thêm đáng quý. Cố Vân Cảnh thể yếu nhiều bệnh, gầy gò, tuy nhiên ý chí cùng trí mưu còn hơn nam tử. 

Tu Tẫn Hoan

Thể loại: Cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, nữ phẫn nam trang, hỗ công, cưới trước yêu sau,…
Bản QT: ks1999___
Người edit: fsxh (Hoáng)
Nhân vật chính: Thư Điện Hợp (Thư Thận), Tuyên Thành

Văn án

Nữ đại phu Thư Điện Hợp vốn chỉ là một người bình thường, thế nhưng không biết thế nào lại vô tình có quan hệ với hoàng thất, vô tình trở thành phò mã của công chúa Tuyên Thành.

Nhưng hai người vốn cũng không có cảm tình gì với nhau, thế nên giờ sống chung với nhau, chỉ có thể duy trì sự tôn trọng nhưu khách, không can thiệp lẫn nhau. Vậy mà công chúa sau này bội ước, bắt đầu giở ra đủ loại thủ đoạn, nhiều lần có ý đồ câu dẫn nàng.

“Phò mã, ngươi lên giường ngồi với bản cung một lát, bản cung có chuyện muốn nói với ngươi.”

“Phò mã, sao ngươi lại đỏ mặt rồi?” Ngón tay của công chúa xẹt qua mặt nàng.

“Phò mã, trên người ngươi có phải có bí mật gì không? Còn không mau nói cho bản cung biết!?”

Sau đó, Tuyên Thành công chúa phát hiện ra bí mật của nàng, chính là dưới lớp y phục kia, thế là…

Bốn Lần Gả

VĂN ÁN

Triệu Bồng sống lại ba lần, gả cho Tần Thư Hoài ba lần.

Lúc hắn mười bảy tuổi vẫn còn là hạt nhân, nàng lấy thân phận công chúa gả cho hắn, hắn hại nàng chết;

Lúc hắn hai mươi tuổi làm hoàng tử, nàng lấy thân phận nữ tướng quân gả cho hắn, hắn ám sát nàng;

Lúc hắn hai mươi lăm tuổi trở thành Vương gia quyền cao chức trọng, nàng lấy thân phận thiên kim Thừa tướng gả cho hắn, hắn bỏ độc nàng chết.

Nàng thề nàng tuyệt đối không gả cho hắn nữa.

Chờ mở mắt lần nữa, Triệu Bồng trở thành công chúa si tình phụ tá ấu đệ lên ngôi, tay cầm binh quyền, thủ tiết ba năm.

Cũng là kình địch Nhiếp chính vương Tần Thư Hoài để ý duy nhất, không dám động vào lúc bấy giờ.

Đối mặt với thân phận này, Triệu Bồng kích động đến mức khóc lóc chảy nước mắt nước mũi.

Nàng bầu bạn với hắn từ khi hắn yếu ớt thấp hèn đến khi hắn có được quyền khuynh triều đình, trong tay tất cả đều là thóp của hắn.

Cùng Tần Thư Hoài trở thành chính địch, đại khái là chuyện may mắn nhất bốn đời của nàng.

Mà Tần Thư Hoài ôm bài vị của Triệu Bồng sáu năm phát hiện Trưởng công chúa quả phụ này rất giống thê tử chết sớm của hắn.

Ta Giấu Hoàng Thượng Một Đứa Con

Tác giả: Bất Phối Nam

Thể loại: Cổ Đại, HE, Sủng, Ngược Nam, Cung Đấu, Xuyên Không, Ngọt, Truy Thê

Team dịch: Carrot Và Tịch Dương

Tóm tắt:

Từ Ôn Vân, một thứ nữ xuất thân quan lại địa phương, bị ép gả cho Trịnh Minh Tồn, con trai trưởng dòng chính của phủ Quốc Công. Do Trịnh Minh Tồn mắc bệnh ẩn, không thể sinh con, nên đã ép Từ Ôn Vân đi “mượn giống” để sinh con nối dõi. Trên đường đi, nàng gặp Lục Dực, một tiêu sư anh tuấn, thực chất là hoàng tử đương triều đang ngụy trang thân phận. Sau một khoảng thời gian mặn nồng, Từ Ôn Vân phát hiện mình có thai và quyết định giấu kín chuyện này, giả vờ ruồng bỏ Lục Dực vì thân phận “nhà nghèo địa vị thấp” của chàng. Sau khi trở về phủ Quốc Công, cuộc sống của nàng tưởng chừng êm đềm cho đến khi nàng gặp lại Lục Dực, giờ đây đã là Hoàng đế, trong một buổi yết kiến. Bí mật bị bại lộ, Từ Ôn Vân đối mặt với tội danh “hỗn loạn huyết mạch hoàng thất”, nhưng Lục Dực lại cho nàng một lựa chọn: để đứa bé nhận ai làm cha.

Thông tin thêm:

Thể loại: Cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, ngọt sủng, HE, ngược nam, song xử, truy thê hỏa táng tràng.

Nhân vật chính nhìn từ góc nhìn của Từ Ôn Vân.

Câu chuyện ngắn gọn: Cô ấy mang thai thành công rồi biến mất.

Ý tưởng chính: Phấn đấu phản kháng!

Lưu ý của tác giả:

Truyện song xử (nam nữ chính đều sạch), HE.

Tác giả tự viết truyện mình thích.

Đừng báo cho tác giả nếu bạn bỏ truyện. Đừng chửi tác giả, tác giả sẽ bị hói đầu.

Quan điểm nhân vật không đại diện cho quan điểm của tác giả, tất cả đều phục vụ cho cốt truyện.

Tất cả nhân vật đều có khuyết điểm về tính cách, tình yêu sẽ có những xung đột cực đoan, độc giả có yêu cầu cao về đạo đức của nhân vật chính xin đừng đọc.

Kiếp Này Tôi Không Cần Hắn Nữa

Ngày tôi cập kê, tuyết rơi nặng hạt, hắn nói muốn hủy hôn.

May mắn thay, khi ấy khách khứa đã tản đi hết, phụ thân không gọi hắn là “hiền điệt” nữa, chỉ lạnh lùng nhìn hắn.

Vệ Đạc hành lễ trước phụ thân, “Chi Nghi muội muội phúc dày, Vệ mỗ tự biết phúc mỏng, không dám làm lỡ duyên lành.”

Tôi ngồi bất động bên cạnh, luôn có cảm giác cảnh tượng trước mắt giống như một giấc mộng.

Người hầu nhà họ Vệ mang thư hủy hôn lên, tôi tiến tới cướp lấy, đầu ngón tay chạm vào từng nét khắc quen thuộc.

Lòng tôi như bị thiêu đốt, vội vàng đuổi theo, “Vệ Đạc!”

Người trong tuyết quay lại, chiếc cằm trắng ngần, vẫn dáng dấp của thiếu niên năm xưa.

Nhìn Vệ Đạc của sáu năm trước, đôi chân tôi nặng như chì, không thể bước thêm một bước nào nữa.

Giữ im lặng thật lâu, hắn mở miệng trước, “Chi Nghi, là ta có lỗi với muội.”

Câu nói này kéo tôi trở về một đêm giữa mùa hè kiếp trước, hắn mặc cho tôi c ào x é, đ ánh m ắng, nhưng chỉ để lại câu nói ấy.

“Chi Nghi, là ta có lỗi với muội.”

Tôi bước xuống bậc thềm, từng bước tiến đến trước mặt Vệ Đạc, tháo viên ngọc trước ngực đưa cho hắn.

Đây là tín vật định tình mà chúng tôi trao cho nhau vào ngày đính ước, tôi trân trọng đến mức dùng dây đỏ buộc chặt, luôn mang bên mình.

Hắn đưa tay định nhận, tôi dùng sức, bẻ viên ngọc thành hai mảnh.

Mảnh ngọc vỡ rơi xuống tuyết, tựa như tình cảm giữa tôi và hắn, một đ ao c ắt đứt.

Vệ Đà cúi mắt, nốt ruồi son nơi khóe mắt hắn như vệt mực đỏ tươi. 

Hắn nhìn cái hố nhỏ trong tuyết rất lâu, thở dài nói, “Cũng tốt, chi bằng vỡ tan.”

Đợi hắn đi rồi, nước mắt tôi mới rơi xuống, thế gian chìm trong một màn sương mờ mịt.

Xuân Hoa ôm áo khoác chạy đến, vòng qua buộc dây, khuyên nhủ, “Tiểu thư, tuyết lớn quá, chúng ta về thôi.”

Tôi bước một bước, chân mềm nhũn, ngã khuỵu xuống đất.

Tuyết bay khắp trời, nỗi đau trên chân, tất cả ủy khuất trong lòng trào dâng, tôi ôm Xuân Hoa khóc lớn.

[Tinh Tế] Xuyên Thành Nữ Vương Trùng Tộc Vạn Nhân Mê

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Tương lai , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Tinh tế , Nhẹ nhàng , 1v1 , Mary Sue , Thị giác nữ chủ , Trùng tộc , Đế vương , Vạn nhân mê

Văn án:

Nữ sinh trung học Khương Ngưng Ngưng xuyên không đến một vùng đất tận thế hoang tàn đổ nát. Nơi đây loài người đã tuyệt tích từ lâu, Trùng Tộc và Thú Nhân đang kịch chiến dữ dội, một thiếu nữ loài người bình thường căn bản không thể tồn tại.

Nhưng… Khương Ngưng Ngưng yếu đuối khoác trên mình một bộ quân phục đen rộng thùng thình của nam giới, co ro trong góc tường, đôi mắt ướt át nhìn ba nam tử cao lớn tuấn tú trước mặt, cẩn thận hỏi: “Cho ta về nhà được không?”

Nói xong, nàng mở to đôi mắt long lanh, không thể tin nhìn ba nam tử đẹp trai tuyệt trần quỳ dưới chân, thành kính hôn lên đầu ngón chân nàng. 

“Cung nghênh Vương giáng lâm.”

1. Nữ chính là Vương của Trùng Tộc nên vạn nhân mê là điều dễ hiểu.

2. Cạnh tranh giữa các đấng mày râu, nhiều người đơn phương nhưng sẽ chọn một, mối quan hệ 1v1.

Vị Hôn Phu Muốn Cưới Tì Nữ Của Ta

Thể loại: Trọng Sinh, Cổ Đại, Gia Đấu, Nữ Cường, Vả Mặt, HE, Hào Môn Thế Gia, Cung Đấu

Team dịch: Ổ truyện của MeoMeoz

Văn án

Trọng sinh đến ngày Lương Văn Chi từ chối hôn ước trước Kim Điện, nhìn thấy hắn chặt chẽ nắm lấy tay tỳ nữ của ta, thái độ kiên quyết.

“Hoàng thượng, Tiểu Thiến là người trong lòng của thần, ngoài nàng ra, thần tuyệt đối không lấy bất kỳ nữ nhân nào khác.”

Là công chúa bị từ chối hôn ước, ta tự mình cầu xin cho hắn ân điển.

“Phụ hoàng, nếu Thế tử đã có ân tình sâu nặng như thế, vậy thì không cần miễn cưỡng nữa.

Tiểu Thiến tuy là tỳ nữ, nhưng nàng ấy cũng là người hầu thân cận của con, chi bằng phụ hoàng viết một đạo thánh chỉ ban hôn, cũng xem như thành toàn cho mối lương duyên này.”

Lương Văn Chi đột ngột ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn ta, ta mỉm cười nhè nhẹ.

Ta thật sự cũng rất tò mò, kiếp này không có sự trợ giúp của ta, không biết Lương Văn Chi có thể leo lên vị trí nào.

Đích Nữ Trọng Sinh Ký

Tác giả Lục Nguyệt Hạo Tuyết đã miêu tả cuộc đời trước của Hàn Ngọc Hi – một tiểu thư ngây thơ, đã bị đem làm vật trang trí và cuối cùng chôn vùi trong biển lửa hài cốt không còn. Tuy nhiên, sau khổ cực một đời, Hàn Ngọc Hi tâm không trở thành bình hoa trang trí và tìm được người chồng như ý, mang lại cuộc sống bình an phú quý.

Nhưng cuộc đời của Hàn Ngọc Hi không suôn sẻ như mong đợi khi cô gả cho một người chồng mang trên mình những hận thù và quá khứ đầy máu và bi thương. Cuộc sống của cô đã đảo lộn, đầy gian nan và khổ đau. Tuy nhiên, Hàn Ngọc Hi quyết tâm vượt qua tất cả để có cuộc sống tốt đẹp hơn.

Tuyết Ngục – Trạm Dạo Tiểu Sinh

Tác giả: Trạm Dạo Tiểu Sinh

Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Ngược, SE, Trả Thù, Vả Mặt

Team dịch: Mỗi ngày chỉ thích làm Cá Muối

Giới thiệu

Ta là Hoàng Hậu, nhưng Hoàng Thượng chẳng yêu thương ta.

Ngày phế hậu, Hoàng Thượng lại tự mình đến cung của ta, còn xin ta một chén rượu uống.

Ta cùng Người ngồi dưới mái hiên của Trường Lạc Cung, nhìn tuyết trắng mênh mông rơi tán loạn, nhuộm màu tang tóc khắp những mái ngói chất chồng không thể đếm hết.

Lý Mộ Thần kính ta một chén rượu, nói: “Con đường sau này của nàng, có lẽ sẽ chẳng dễ dàng. Đây là điều trẫm nợ nàng. Con đường sau này của trẫm, chắc chắn cũng chẳng dễ đi, nhưng đó là điều trẫm phải làm.”

Người cạn chén rượu, đứng dậy bước vào trong trời tuyết ngập trời, chẳng bao lâu tóc Người bạc phơ, tựa hồ như thời gian đã trôi đi nhiều năm.

Ta nghe tiếng Người thấp giọng ngâm nga: “Sơn thủy hữu tương phùng, vọng quân đa trân trọng. Xuân phong nhập quyển lai, viên nguyệt bôi tửu trung.”

Dường như những ngày tháng ly biệt trong đời ta, luôn có tuyết bay làm bạn. Ta nhớ ngày ta rời quê nhà, theo Nhiếp Chính Vương vào kinh, cũng là một ngày tuyết rơi lả tả, chỉ là tuyết ở Tây Bắc thì thô ráp hơn nhiều so với tuyết ở kinh thành.

Văn Võ Trong Triều Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta

Tin xấu: Hứa Yên Miểu xuyên không về thời cổ đại. Bản thân hắn tay trói gà không chặt, đến cả ngũ cốc cũng chả phân biệt được, chuyên ngành học thì lại là An ninh mạng – thứ vô dụng với người xưa.

Tin tốt: Hắn đã được trói định với một hệ thống.

Tin xấu: Hệ thống tên là Hệ Thống Bát Quái, không phải bói toán bát tự gì đâu, mà là kiểu bát quái chứa đầy bí mật đời tư và tin giật gân của người khác. Nói chung là VÔ DỤNG!

Tin xấu số 2: Hệ thống này còn bị lỗi, tạo ra một mớ BUG không lường trước.

Tin xấu thứ ba: Thân thể này là một tiểu quan có thể tham gia triều hội, mà hắn – một kẻ xuyên không… không thông tứ thư ngũ kinh, không biết viết chữ phồn thể, nguy cơ bị tố cáo gian lận thi cử cao ngất ngưởng.

Hứa Yên Miểu: “…”

Thôi vậy, nằm im chờ chết thôi, chết sớm biết đâu còn xuyên về được.



Trên triều đường, hoàng đế nổi trận lôi đình vì chính sự, quần thần run lẩy bẩy.

Hứa Yên Miểu giả vờ chăm chú lắng nghe, thực chất lại tập trung hóng hớt Hệ thống Bát Quái.

[Ồ, hoàng thượng mới nạp quý nhân mười sáu tuổi tối qua! Một đóa hoa lê ép hải đường! Già gân mà sung sức ghê! Bị lăn lộn cả đêm mà sáng nay vẫn hùng hồn thế kia! Ghê thật!]

[Vị quý nhân này trước đây từng là ngoại thất của Thái tôn! Chậc chậc! Thái tôn cũng biết chơi trò cướp thê tử của người ta cơ đấy!]

[Trời ơi! Thái tôn xông vào hậu cung của tổ phụ… Chậc chậc! Nhân lúc hoàng đế lâm triều mà dám làm chuyện đó! Mau lên mau lên! Sao không có video nhỉ…]

[Ơ? Sao không có tiếng gì nữa?]

Hứa Yên Miểu thận trọng ngẩng đầu, liếc nhìn xung quanh.

[Chuyện gì xảy ra vậy? Sao mọi người đều quỳ cả rồi? Hoàng thượng đâu?]

– Hoàng thượng đi bắt gian ở hậu cung rồi.

Nuôi Dưỡng Người Chiến Thắng Cung Đấu

Cả đời ta làm nô làm tỳ.

Năm nay đã ngoài năm mươi, cả đời không phu quân, không con cái.

Nhưng ta đã nuôi nấng hai vị hoàng tử, hai vị công chúa, các vị ấy đều cung kính gọi ta là “Khanh cô cô”.

Trước khi qua đời, Hoàng quý phi từng nắm lấy tay ta, một lần nữa hỏi ta câu hỏi mà nàng vẫn thường hỏi trong suốt ba mươi lăm năm chúng ta sống bên nhau: “Bây giờ ngươi có vui không?”

Ta vẫn lắc đầu: “Không vui.”

Gương mặt vốn kiều diễm của nàng đã trở nên tiều tụy vì những lần mang thai, sinh nở, nhưng khi nghe câu trả lời của ta, nàng vẫn nở một nụ cười mãn nguyện: “Không vui là tốt rồi. Nếu ngươi vui, ta sẽ không vui.”

Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký

Câu chuyện kể về một thư sinh hùng mạnh cứu một cô gái xinh đẹp khỏi hiểm nguy đáng sợ. Sau khi cứu cô gái, thư sinh nói rằng không cần phải chờ đến kiếp sau để đền ân tình, mà họ có thể làm điều đó ngay trong kiếp này. Cô gái cảm kích vô cùng và nói rằng sẽ kết cỏ ngậm vành báo ân trong kiếp sau.

Nhiều năm sau đó, trong kinh thành, những quý phu nhân nói về vợ của một người đàn ông giàu có, nhưng họ cũng nhận thấy rằng cô ta không giỏi gì khác ngoài việc sinh con. 

Cô gái đã trở thành một người vợ tận tâm và mẹ vô cùng yêu thương con cái của mình. Khi nhìn con trai chạy nhảy trong sân, cô ta chỉ việc cười cười và phe phẩy cái quạt tròn…

Thanh Đao Sắc Bén Nhất – 人间废料

Ta ở trong cung gi*t lợn bốn năm, chỉ cần một rìu bổ là không con nào sống sót.

Mỗi lần gi*t một con lợn là ta lại niệm một tiếng Phật.

Kỹ thuật gi*t lợn thành thạo của ta được hoàng tử để mắt tới, sau đó được hắn thu làm tâm phúc.

Ta làm thanh đao đoạt mạng, còn hoàng tử làm đồ tể vung đao.

Gi*t người chặt đầu, a di đà phật.

Ch.ôn ngay tại chỗ, thiện tai thiện tai.

Thuật Sĩ Tướng Số – Ân Dưỡng

Tác giả: Ân Dưỡng

Thể loại: Chữa Lành, Cổ Đại, Cung Đấu, HE, Trả Thù, Vả Mặt

Team dịch: Mỗi ngày chỉ thích làm Cá Muối

Giới thiệu

Nhà ta là huyết mạch của thuật sĩ tướng số, có thể đoán định sự sống và cái chết vô thường. 

Đại tỷ nhận biết thiện ác của con người, nhị tỷ nhìn ra tuổi thọ, còn ta có thể thấy cách mà người khác sẽ chết. 

Ngoại trừ tứ muội là được nhặt về, chỉ biết quấn lấy chân ta. 

Sau khi phụ thân mất, Hoàng đế ban hôn cho chúng ta. 

Lúc chọn phu quân tại đại điện, đại tỷ và nhị tỷ chọn Hoàng thúc và Thái tử, chỉ còn lại Thừa tướng và tướng quân. 

Tứ muội quỳ xuống cầu xin ta cho nàng biết, ai sẽ có kết cục tốt nhất. 

Ta chỉ về phía Thừa tướng.Nhưng tứ muội lại không tin lời ta nói là thật, vội vàng chọn thiếu niên tướng quân đã phải lòng ta. 

Nàng tự cho mình thông minh, nghĩ rằng ta giữ lại điều gì đó. 

Nhưng nàng không biết rằng, ngay từ lần đầu gặp nàng, ta đã thấy nàng sẽ chết trong tay ta.

Phế Hậu Làm Nông Ở Lãnh Cung

Tác giả: Tiểu tiên nữ

Editor: Bách Niên Giai Lão

Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Hài Hước, Hoàng Cung, Tình Cảm

Giới thiệu

Đây là năm thứ ba ta ở trong lãnh cung.

Ta cũng không biết tại sao mình lại bị đày vào đây, vì ta nghĩ thân phận ban đầu của mình cũng khá tốt.

Giống như tám mươi phần trăm các cô gái xuyên không khác, ta tỉnh dậy trên một chiếc giường siêu rộng tám người vẫn nằm vừa, bên cạnh ta là Hoàng đế mặc áo màu vàng sáng, thêu hình rồng, đang nhìn ta.

Tại sao vừa mở mắt ta đã biết hắn là Hoàng đế? Bởi vì hắn đã nói một câu.

Hắn nói: “Người đâu, truyền chỉ của trẫm, phế truất Hoàng hậu vào lãnh cung.”

Hoa Hải Đường Trên Thắt Lưng

Tác giả: Nguyệt Lộc

Thể loại: Cổ Đại, HE, Cung Đấu, Gả Thay, Ngọt

Team dịch: Dưa Hấu Ướp Lạnh

Giới thiệu

Ta bị Tống Hoài An cưỡng ép mang về phủ. Hắn ta si mê người quả tẩu của mình, vì thế nên tìm đến ta – người có nét giống với nàng ta đến năm phần. 

Hắn ta cưỡng ép cưới ta về phủ, nhưng vẫn không quên tình xưa. Thậm chí, hắn ta còn cùng nàng ta trở thành phu thê thực sự. Khi bọn họ quấn quýt lần đầu, ta vừa hay biết mình đã mang thai. Chị dâu khóc lóc, hắn ta liền bỏ mặc mẫu nhi ta.

Về sau, Chiêu Chiêu đã sáu tuổi.

Vào ngày sinh nhật của con bé, Tống Hoài An cùng chị dâu cãi nhau không ngừng vì chuyện tiệc mừng. Hai người từng bất chấp lễ giáo tổ tiên để ở bên nhau, giờ đây lại chẳng thể chịu đựng được nhau. Hắn ta tâm sự với ta: “Trước kia cứ nghĩ nàng ấy đáng thương, nào ngờ lại ngang ngược đến vậy? A Ngọc, ta có chút hối hận rồi.” Nói xong, hắn ta đưa tay định chạm vào mặt ta, nhưng vì say quá mà lăn ra ngủ. Trong giấc mơ, hắn ta lẩm bẩm: “Sau này, ta sẽ làm một người phụ thân tốt của Chiêu Chiêu…”

Nghe vậy, Chiêu Chiêu bỗng đầy vẻ ngạc nhiên: “Phụ thân của Chiêu Chiêu chẳng phải đang ở trong hoàng cung sao?”

Thiên Mệnh Nữ Đế

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Cổ Đại, Nữ Cường, HE, Trả Thù, Cung Đấu, Dị Năng

Team dịch: Mộng Đẹp

Giới thiệu

Gia tộc thần tướng của ta có huyết mạch đặc biệt, có thể đoán trước sinh tử vô thường. 

Đại tỷ phân biệt được thiện ác, Nhị tỷ biết được thọ mệnh, còn ta có thể nhìn thấy cách người khác sẽ bỏ mạ//ng. 

Chỉ có Tứ muội là đứa trẻ được nhặt về, chỉ biết ôm chân ta làm nũng.

Sau khi phụ thân qua đời, hoàng đế ban hôn sự cho chúng ta. 

Khi đứng trước đại điện chọn phu, Đại tỷ và Nhị tỷ chọn Vương thúc và Thái tử, chỉ còn lại Tể tướng và Đại tướng quân. 

Tứ muội quỳ cầu ta nói cho nàng biết ai sẽ có kết cục tốt nhất. Ta chỉ về phía Tể tướng. Nhưng Tứ muội không tin lời ta, vội vàng chọn thiếu niên tướng quân vốn luôn yêu thầm ta. 

Nàng ta tự cho là khôn ngoan, nghĩ rằng ta đang giấu diếm điều gì.

Tứ muội đâu biết rằng, ngay từ cái nhìn đầu tiên, ta đã thấy được rằng nàng sẽ ch/ết trong tay ta.

Công Chúa Ếch – Mễ Hoa

Tác giả: Mễ Hoa

Thể loại: Cổ Đại, Hài Hước, Huyền Huyễn, Cung Đấu, Chữa Lành, Hư Cấu Kỳ Ảo

Team dịch: Diệp Gia Gia

Giới thiệu

Năm Thái Nguyên thứ năm, vào tiết Lập Hạ, tại vương cung Bắc Lương có một vị Công chúa qua đời.

Cùng lúc ấy, một con ếch nhỏ cũng chết đi.

An Bình chính là vị Công chúa bạc mệnh đó.

Còn ta, chính là con ếch xui xẻo kia.

May mắn thay, sau khi nàng qua đời, ta đã trở thành nàng.

Tiếc Thay Minh Châu Phủ Bụi Trần

Ta là nữ nhi thế gia được Hoàng đế khâm điểm vào cung. Một tờ thánh chỉ, được phong làm Quý phi.

Người người đều hâm mộ ta tốt số, lại không biết trong lồng vàng, chim chóc khó bay.

Ngày vào cung, ma ma hầu hạ ta tắm rửa đã nói:

“Hoàng đế hiền hòa nhân hậu, nương nương đừng sợ.”

Nhưng trong thâm cung mười trượng này, xương trắng chất đống, bao nhiêu chuyện đáng sợ đều do chính tay hắn ta gây ra.