Thẩm Gia Hữu là “cao phú soái”, từ nhỏ đã có duyên khác phái rất tốt, nhưng không ai có thể phát triển thành người yêu.
Bởi vì mỗi khi muốn tiến xa hơn, anh lại vô tình phát hiện ra rằng cô gái luôn tốt về mọi mặt đều bộc lộ bản chất thật của mình, hoặc có ý đồ xấu xa hoặc là bắt cá hai tay.
Anh nghĩ mãi không ra, cho đến một ngày, anh có khả năng đọc được suy nghĩ, mặc dù anh chỉ có thể đọc được suy nghĩ của một người.
Phiên bản nữ:
Viên Tư Ngữ có một người bạn thuở nhỏ, cái gì cũng giỏi nhưng lại không may mắn lắm, từ nhỏ đến lớn, bên cạnh anh có một đống người khác phái nhưng lại không gặp được cô nào đàng hoàng.
Để bảo vệ tài sản của người bạn thuở nhỏ và để đầu anh không bị mọc sừng, Viên Tư Ngữ đành phải biến mình thành một chuyên gia thẩm định ở cấp độ 10.
Cho đến một ngày, người bạn thuở nhỏ của cô bỗng dưng bật chế độ “gian lận”.
Phiên bản trà xanh:
Thẩm Gia Hữu đưa người mới quen đi ăn tối với Viên Tư Ngữ, anh cảm thấy cô gái này xinh đẹp dịu dàng, chu đáp ấm áp, lần này nhất định sẽ không nhìn lầm.
“Chào chị, để em rót nước cho chị.”
Cô gái vừa nhìn thấy Viên Tư Ngữ liền nhiệt tình đứng dậy rót nước cho cô.
Viên Tư Ngữ nhìn thấy cô bình tĩnh nở nụ cười chế giễu, liếc mắt: “Không cần, cô tự uống đi.”
Đôi mắt cô gái lập tức đỏ hoe: “Gia Hữu, có phải chị ấy không thích em không, do em làm gì sai sao?”
Thẩm Gia Hữu nhìn cô ấy với vẻ mặt thần kỳ, anh nghe được âm thanh mà người khác không nghe được.
“Trước mặt thì một vẻ, sau lưng thì một vẻ, mới bắt đầu đã chế giễu, trà xanh chất lượng này quá thấp rồi, xem kìa, khuôn mặt đầy nhựa, quầng thâm mắt đậm đến nỗi kem che khuyết điểm dày như vậy còn không che được, không biết xấu hổ còn dám gọi tôi là chị, hừ.”
Thẩm Gia Hữu ho nhẹ: “Là do cô sai, cô cười quá khó coi nên Tư Tư không thích, với lại cô lớn tuổi hơn Tư Tư, đừng gọi cô ấy là chị, cô ấy sẽ không vui.”
Tôi và Đoàn Châu kết hôn gần một năm, nhưng quan hệ giữa chúng tôi vẫn lạnh nhạt và xa cách.
Tôi biết anh ấy vốn không thích tôi, trùng hợp ngay lúc này mẹ chồng lại đưa em gái nuôi trà xanh của Đoàn Châu đến nhà chúng tôi.
Vốn định nhân dịp này ly hôn luôn, nhưng tôi không ngờ tới em gái nuôi không phải được cử đến để đu bám Đoàn Châu, mà là tôi.
Đúng lúc Đoàn Châu nhận được chỉ thị cử đi công tác.
Em gái liền thân mật kéo cánh tay tôi, ngọt ngào cười, “Tốt quá, vậy tối nay em sẽ ngủ cùng với chị dâu nhé.”
Tôi còn chưa kịp nói chuyện, Đoàn Châu lại hủy bỏ kế hoạch đi công tác, anh tách hai chúng tôi ra, hung dữ nói với em gái, “Đêm nay chị dâu em ngủ cùng anh.”
Sau khi thức tỉnh thuộc tính Alpha, tôi để mắt đến cậu trai học giỏi từng bị mình lừa tình. Pheromone của hắn rất ngọt, tôi tìm đủ mọi cách dụ dỗ muốn đánh dấu hắn.
Nhưng hắn không chút dao động. Cụp mi rũ mắt, giọng điệu cực kỳ lạnh lùng: “Xin lỗi, tôi không có hứng thú với cô.”
Cho đến khi tôi thay đổi mục tiêu.
Mặt nạ thờ ơ của hắn đột nhiên vỡ vụn.
Hắn ôm chặt eo tôi, đôi môi mỏng nóng bỏng dán vào cổ tôi. Cố chấp lại yếu ớt, nghẹn ngào:
“Tôi mới là Omega duy nhất của em, em chỉ có thể đánh dấu anh.”
Ta cũng không nghĩ tới, vị khách hành hương đầu tiên của ta, lại chính là tên khốn đã áp bức ta đến chết ở kiếp trước.
Vương Minh Kiệt thắp hương, hồn nhiên không biết rằng người gã đang cầu xin lại là ta.
Mặt gã ta vẫn tỉnh bơ, há mồm xin xỏ: “Cầu Bồ Tát giúp vợ con mau chóng mang thai, sớm sinh cho con một thằng cu mập mạp. Những ai chống đối con đều sẽ con mẹ nó tan nhà nát cửa……..”
“Sau này con hứa sẽ đúc tượng vàng cho Bồ Tát.”
Ngửi một chút, năng lượng từ ước nguyện của gã tỏa ra mùi vị tanh tưởi khiến ta buồn nôn cực kỳ.
Ta cười lạnh một tiếng, xua tan hương khói chuẩn bị thi pháp cho gã một trận thì bị thiên lôi bổ cho một phát.
Sau khi mẫu thân qua đời, thanh mai trúc mã của phụ thân chủ động đến ở trong nhà.
Về sau, phụ thân cũng qua đời.
Bà ta ngang nhiên chiếm lấy cửa tiệm của phụ thân, không cho ta và đệ đệ dính dáng đến việc làm ăn của gia đình, thậm chí còn cầm roi mây đuổi đánh đệ đệ ta khắp nơi.
Đến khi bà ta qua đời, ta và đệ đệ nhìn nhau cười.
Cười mãi, cười đến mức cả hai ôm chầm lấy nhau mà khóc nức nở.
Xuyên vào một bộ truyện tiên hiệp ngược luyến, ta quyết định quay về nghề cũ, mở một quán ăn bình thường.
Có lẽ ông trời thấy quán ăn không thể chỉ có đầu bếp, nên ta lại nhặt được ba người trợ giúp.
Người trợ giúp số một là một mỹ nhân mù yếu đuối, tuy mù nhưng rất biết ghi thù. Vậy nên ta để hắn ta ở lại làm tiên sinh kế toán.
Người trợ giúp số hai là một nữ kiếm khách phàm nhân lạnh lùng nhưng ấm áp, tuy không có pháp lực nhưng kiếm thuật cao siêu. Vậy nên ta nhờ nàng ấy giúp đỡ việc chặt củi nhóm lửa.
Người trợ giúp số ba là một con rắn đen nhỏ rất tham ăn, tuy tính tình nóng nảy nhưng biết một chút pháp thuật hệ thủy. Vậy nên nó trở thành người rửa bát của quán ăn.
Sau này, trận chiến tiên ma trong nguyên tác sắp bùng nổ, quán ăn nhỏ của ta cũng bị ảnh hưởng. Ta định đóng cửa lánh nạn, hỏi ba người trợ giúp có muốn đi cùng ta không.
Họ nhìn nhau, tiên sinh kế toán mỉm cười lấy hành lý của ta, người chặt củi rút trường kiếm, người rửa bát mọc ra sừng rồng.
“Nếu chưởng quầy thích nơi này, vậy kẻ nên rời đi, chính là bọn họ.”
Khi đang đọc lời tuyên thệ trong đám cưới, tôi đã thấy bạn trai cũ, một cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy được tuyên bố là đã chết hai năm đang ngồi trong góc im lặng nhìn tôi.
Lí trí chưa kịp quay lại thì nước mắt của tôi đã chảy ra.
Tôi không khống chế nổi cảm xúc run rẩy khắp người.
Lúc này, người dẫn chương trình trông thấy liền mỉm cười rồi nói đỡ giúp tôi: “Có vẻ như cô dâu của chúng ta rất cảm động. Cô ấy chắc chắn sẽ rất hạnh phúc khi được cưới người mình yêu. Xin mọi người hãy cho cô ấy một tràng pháo tay cổ vũ tinh thần!”
Bạn bè và gia đình liền vỗ tay khen ngợi.
Tôi thấy anh cũng cúi đầu mỉm cười, rót rượu, từ xa nâng ly về phía tôi ngỏ ý chúc phúc, sau đó liền uống hết trong một ngụm.
Trên sân khấu đang đến lượt tôi đọc lời thề. Dường như tôi có thể nghe thấy chính giọng của mình, có chút khó khăn mà ngắt quãng đọc lời thề: “Đời này, em sẽ tận tâm tận lực với anh, bất kể sống hay chết, bất kể…”
Tôi không thể tiếp tục.
Đáng lẽ ra người nghe những lời đó phải là anh ấy.
Chú rể đầy thương xót nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt tôi, sau đó cúi đầu hôn tôi.