Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors

Tác Giả: Bất Chỉ Thị Khỏa Thái

Rượu Gạo Hôn Hoa Hồng

Vào mùa đông năm hai đại học ấy, tuyết bay ngập trời. Trước khi trở về phòng ngủ trưa, Hứa Định đã đi lấy bưu kiện với bạn cùng phòng.

Lúc đến chỗ đợi bưu kiện, anh chợt nghe một giọng nói gào to trong đám người ồn ào: “Hứa Định! Cục cưng bé nhỏ của Hứa Định! Số đuôi điện thoại là bao nhiêu!”

Anh quay đầu, nương theo ánh mắt của mọi người, nhìn về phía nữ sinh đang muốn lấy bưu kiện trong tay người giao hàng

Nữ sinh thở hổn hển từng hơi, gương mặt xinh đẹp rạng ngời đầy vẻ lo lắng. Cô kiễng gót, hai chân thẳng tắp, váy hơi gợn sóng.

Sau đó, lúc nghỉ ngơi giữa tiết môn học tự chọn, có nữ sinh đặc biệt sang tìm Hứa Định.

Bạn của Trì Tái Hạ nhao nhao trêu chọc:

“Tìm Hứa Định à.”

“Hứa Định?”

“Hứa Định không có mặt, nhưng cục cưng bé nhỏ của Hứa Định thì có đó.”

Một tràng cười lớn vang khắp phòng học xếp theo hình bậc thang.

Trì Tái Hạ chẳng những không hổ thẹn, mà còn lén ưỡn bộ ngực nhỏ.

Hứa Định vừa mới trở về từ nhà vệ sinh, anh nhìn cô, lặng lẽ tiến đến, cũng không phản bác.

Đằng sau vẻ trầm mặc như không quan tâm kia, là chuỗi 4653 ngày ròng rã anh đợi chờ trong âm thầm, chỉ để tên của hai người liên quan đến nhau.

[Giới thiệu bản trò chơi]

Khi vừa mới vào “Phong Nguyệt”, Trì Tái Hạ nghĩ rằng, con gái mà động lòng với người chơi trong trò chơi thì trong đầu họ, hoặc ít hoặc nhiều cũng thiếu chút gì đó.

Đằng sau hình tượng hoàn mỹ đẹp trai nhiều tiền, tràn ngập cảm giác rung động kia, chẳng qua chỉ là một đống số liệu mô hình được xây dựng, cùng giọng nói cố tỏ vẻ trầm khàn mang theo tiếng thở, trông thật buồn cười không có tí giá trị nào.

Nhưng đêm đó, khi cô lẻ loi một mình bên bờ Minh Hà, bị kẻ thù ngăn cản không thể dịch chuyển tức thời, giữa ánh trăng sáng bàng bạc, người ấy trong bộ đồ màu đen lạnh lẽo, cầm kiếm thúc ngựa chạy đến, cưỡng chế mở hình thức báo thù không chết không ngừng đối với tất cả người chơi, ngoại trừ cô…

Cô cảm thấy, có lẽ trong đầu mình cũng thiếu chút gì rồi.

Đầy âm mưu nhưng giấu rất sâu, giả vờ đàng hoàng X Người đẹp ngốc nghếch tuy có não không nhiều nếp nhăn.

Anh yêu vẻ kiêu ngạo yêu kiều của em.

– ————-

Trò chơi hư cấu, có tham khảo cơ chế và thiết lập cơ sở của thể loại game online MMO* như: Ma Thú, Kiếm Tam, FF14,… cũng có rất nhiều giả thiết phục vụ cho kịch bản.

*MMO: Tên đầy đủ là MMORPG, viết tắt của Massive (hoặc Massively) Multiplayer Online Role-Playing Game, tức trò chơi nhập vai trực tuyến nhiều người chơi, người chơi cần vào vai một nhân vật hư cấu, và điều khiển nhân vật hoạt động. Kiểu giống như Võ Lâm Truyền Kỳ hay Thiện nữ ở Việt Nam.

Tiểu Đậu Khấu

Tác giả: Bất Chỉ Thị Khỏa Thái/ Không Chỉ Là Một Món Ăn

Số chương: 120 chương (117 chương chính truyện + 3 chương ngoại truyện)

Thể loại: Cổ đại, Cung đình hầu tước, Cưới trước yêu sau, Hài hước, Duyên trời tác hợp, Ngọt ngào, Nhẹ nhàng, HE

Biên tập, soát lỗi và làm bìa: Shu

Giới thiệu: (Shu đã sửa so với bản gốc)

Đêm hoa đăng nguyên tiêu, đế hậu mở tiệc ở Ung Viên để tuyển chọn vương phi cho Định Bắc vương điện hạ.

Trong bữa tiệc, một tiểu thư thế gia dịu dàng hành lễ, nguyện dâng lên khúc đàn, còn nói: “Thần nữ bất tài, xin bêu xấu một chút.”

Người mặc y phục gấm đen ngồi phía trên lại lạnh nhạt ngắt lời: “Biết xấu thì đừng đàn.”

Cả điện yên tĩnh, không ai dám mở miệng bác bỏ. Tiểu tiểu thư phủ Tĩnh An hầu Minh Đàn ngồi yên lặng phía xa trộm liếc, chỉ cảm thấy Định Bắc vương điện hạ ngông cuồng, vô lễ, kiêu ngạo đến cực điểm, không phải người lương thiện gì.

Sau đó, nàng lại bị tứ hôn cho Định Bắc vương.

Đêm động phòng hoa chúc, tiểu tiểu thư Minh gia run run rẩy rẩy cởi áo tháo dây lưng cho phu quân.

Người ấy đột nhiên nói, nghe nói nàng có một khúc đàn nổi tiếng Thượng Kinh.

Nàng ra vẻ đoan trang hành lễ, nhưng thực tế căng thẳng đến mức quên cả cự tuyệt, chỉ hỏi dò: “Thiếp thân bất tài, vậy… xin… bêu xấu một chút?”

Hỏng rồi. Nói xong nàng mới nhớ ra, liếc mắt nhìn trộm phu quân, lại bắt gặp ánh mắt như cười như không của hắn: “Không xấu, bổn vương chỉ cảm thấy, vợ mình rất đẹp.”

—————————————————————
Tiểu thư kiêu ngạo x Vương gia chiến thần

Hư cấu, diễn biến chậm, phong tục không thuộc riêng một triều đại nào.